Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

chuyện tình gốm cháo tập 12

-YiJung…YiJung,dậy đi!!!- Yi Jung mở mắt,hình như trời tối rồi,khác biệt thời gian hình như vẫn chưa ổn định.

-Mấy giờ rồi WooBin?-Yi Jung hỏi

-7h tối rồi,cậu dậy đi,tối nay có tiệc của khách san,hình như là tiệc há trang,có v3 thú vị-Wooin cười cười suy nghĩ,chắc lại nghĩ ra đủ thứ trò rắc rối

-Thế mọi người đâu???

-Chuẩn bị cho lễ hội rồi,JiHoo với JunPyo đi trước,JanDi với GaEul cũng đi chuẩn bị,hình như trước buổi tiệc mọi người không được gặp mặt nhau.Chỉ còn cậu với tớ là chưa đi thôi,cậu dậy đi,ngủ gì mà li bì.Nhanh còn kịp-WooBin hối thúc tôi

-Uk,thế phải đi mua sắm ở ngoài ak-tôi nói vọng ra từ toilet,khi đang đánh răng

-Uk,phục trang và cả mặt nạ,hình như không ai được vào mà không có mặt nạ đâu-WooBin trả lời
-Uhm,tớ biết rồi


Lễ hội của châu Âu hình như cũng có chút khác biệt,mọi thứ có vẻ kỹ càng,ình như mang tính tự do thoải mái hơn.Bước vào khu vực lễ hội thật không biết ai quen ai lạ,hình như cả lối đi cũng chia ra hai bên nam nữ.Giờ mà kiếm được người wen cũng là cả vấn đề,thế này mà kiếm ra GaEul…Yi Jung lắc đầu ngán ngẩm

“Thưa quý ông,quý bà…hôm nay là lễ hội truyền thống của khách sạn mỗi năm tổ chức một lần.Rất xin lỗi vì đã để quý khách phải tách riêng ra khi vào lễ hội,chúng tôi muốn quý vị có thể tìm được một nửa của mình bằng trái tim,đó mới thật sự là ý nghĩa của lễ hội.Cuối buổi tiệc sẽ có phần thưởng đặc biệt cho đôi nào được lựa chọn.Còn bây giờ,xin chúc quý khách buổi tiêc vui vẻ và tìm ra được người yêu của mình.Xin cảm ơn”

Lang thang khắp nơi mà tuyệt nhiên không thấy những người còn lại ở đâu.Không biết cả bọn có tìm ra nhau không nữa,thế này thì làm sao chơi được.WooBin vưà vào cũng biến đâu mất. Anh nhìn lên sân khấu mỉm cười,khi ý nghĩ lóe ra trong đầu

Tiếng kèn sacxo kéo bước chân anh trở lại…Buổi tiệc này lạc lõng quá,không tìm được JanDi và mọi người,chỉ biết nhìn ngắm mọi người với hàng trăm chiếc mặt nạ.Chuyến du lịch này khiến chút tâm trạng thay đổi,đôi khi anh có cái cảm giác hình như rất quen thuộc,có lẽ trong quá khứ đã từng trãi qua những sự việc giống như thế này.Mỗi khi cứ cố nhớ lại hình ảnh chập chờn trong ký ức là đầu lại đau,giống như có ai đó năn cản mọi thứ trở lại.Cả ngày hôm nay cứ ngẩn ngơ,nhìn mọi thứ đều có cảm giác thân thuộc,cả JanDi, JunPyo sunbae,JiHoo sunbae.WooBin sunbae…nhưng sao cái cảm giác trống trãi như thiếu vắng điều gì wan trọng cứ ám ảnh mãi.Hình như YiJung sunbae có vẻ mệt,anh ấy ở trong phòng cả buổi chiều.Chỉ có thể nhìn anh ấy một lần trên khung cửa sổ,rồi mất hút vào trong,không bíêt có phải vì sự việc tối qua mà lãng tránh…đến cả lúc sáng sunbae cũng không chào Ga eul ở sân bay…Muốn bước ra ngoài tìm chút không khí trong lành thì bước chân bị tiếng kèn níu lại,trên sân khấu,người đó với bộ lễ phục trắng cùng chiếc mặt nạ che nửa khuôn mặt khiến không thể nhận ra có phải người wen hay không.Trong ánh sáng mập mờ vẫn có thể nhận ra bao nhiêu người con gái đã bị cuốn hút…mọi thứ như chìm vào im lặng, cô chỉ cảm nhận được mọi ánh mắt đổ dồn vào sân khấu.Tiếng kèn…và nụ cười của người đó khiến bao nhiêu cô gái thẩn thờ…

 
Anh ấy mặc bộ comple màu nâu,tay cầm saxso,thổi hồn vào trong bản nhạc…ánh sáng chập chờn càng tăng thêm sự cuốn hút với nụ cười khó cưỡng lại…mọi ánh mắt trầm trồ,mọi sự hâm mộ và thán phục xuất hiện trong ánh mắt bao nhiêu người con gái.Người đó nhìn về phía cô ,với ánh mắt chân thành và nụ cười trên môi,cái cảm giác ngỡ ngàng tràn ngập mọi thứ…rồi cảm xúc yên bình bắt đầu xâm chiếm,khiến bản thân như bị cuốn hút,thế giới xung quanh hình như đã không còn tồn tại…

Tiếng vỗ tay khiến tôi giật mình tỉnh giấc,đang mơ sao???…lại xuất hiện những hình ảnh lạ lùng không rõ từ đâu,mỗi lần như vậy là bản thân lại mang theo những cảm xúc rất khác,cứ như là của riêng một ai đó với tâm tư tình cảm,thốt nhiên lại hiện hữu trong con người tôi,nhiều thứ cảm xúc đang trộn lẫn…những thứ đã tồn tại,những thứ vừa tồn tại và cả những thứ đang phát sinh khi những hình ảnh thoáng qua trong đầu,vụt xuất hiện rồi lại biến mất,chỉ để lại những dư âm của cảm giác…Mọi người cố chen chúc nhau để lên được sân khấu,được đến bên người vừa thổi bản saxso hoàn hảo kia,không biết được đó là ½ của ai,có lẽ đó là cách để anh ta tìm được bạn gái của mình giữa hàng trăm chiếc mặt nạ,cũng khá ấn tượng,tiếc là…người ấy không phải là cô…không phải Chu GaEul



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét