Thứ Sáu, 22 tháng 6, 2012

chuyện tình gốm cháo tập7






Ga eul đứng dậy và bước đi trên con đường của thành phố, mưa đã bắt đầu rơi, đi dưới mưa, lòng cô như bị xé ra hàng trăm mảnh vậy, nỗi đau như càng được nâng lên hang trăm nghìn lần. Cô cứ bước đi..bước đi  bỗng:
- Kít tttt....
- Cô ơi cô có sao không, cô ơi cô tỉnh lại đi cô ơi
- cô gì ơi, ai đó gọi cấp cứu đi
........................................+++++++.......................................................+++++++
Nếu như trên thế giới này có 1 loại thuốc mà khi uống vào sẽ quên đi người mình yêu.
Thì…Có lẽ…em sẽ là người đầu tiên thử nó…

- Cô đã suy nghĩ kĩ chưa?

Người đàn bà chầm chậm nói:

- … Rồi ạ _ GaEul trả lời _ Bà yên tâm.

Người đàn bà chậm rãi đưa cho cô 1 lọ thuốc rồi nói:

- Hãy uống nó và ngủ 1 giấc , khi tỉnh dậy cô sẽ quên đi người đó.

GaEul cầm lấy lọ thuốc và nói:

- Vậy … nếu như … nếu như khi gặp lại người đó con tim tôi lại rung động 1 lần nữa … thì phải làm sao đây ?

- Nếu vậy hãy để con tim cô được lựa chọn.


Yi Jung em có thật sự múốn quên anh kô ? Em kô biết em đang nghĩ cái gì trong đầu nữa.Tại sao em lại muốn lọ thuốc này ? Em không biết nữa . Trong đầu em bây giờ hoàn toàn trống rỗng . Em chỉ biết đưa lọ thuốc lên môi và uống.
Nằm xuống và nhắm mắt lại, mọi kí ức về anh hiện lên rõ nét. Giống như em đang xem lại đoạn phim của em và anh trong 3 tuần qua . 3 tuần , chỉ mời 3 tuần thôi vậy mà đã đủ để anh lấy đi trái tim em , đủ để em yêu anh nhiều đến thế . Thật ngắn ngủi có lẽ em đã tùy tiện coi anh là soeul mates . Em thật ngốc . Và giờ đây em nằm trên giường với những kí ức về anh , những nụ của anh và cả giọng nói ấm áp bên tai em nữa . Nắm mắt lại mà nước mắt em vẫn rơi, em cảm nhận được vị chát của nó. Và em sợ, em sợ khi tỉnh dậy và nhìn thấy anh em sẽ nhớ lại , tất cả về anh . rồi em sẽ lại yêu anh thêm 1 lần nữa . Nhưng em cũng kô muốn khi thấy anh con tim em hoàn toàn xa lạ với anh, giống như nó đã được miễn dịch với anh vậy. Em muốn được yêu anh , nhưng em sợ con tim em quá mỏng manh để nhận 1 nỗi đau quá lớn . Nên Yi Jung à …em yêu sunbae nhiều lắm ... Nhưng có lẽ em phải từ bỏ thôi phải không anh ? Tạm biệt anh...

 


Ánh sáng chiếu qua khe cửa , GaEul khẽ mở mắt ra. Cô thấy mình đang ở trong 1 căn phòng màu trắng. Cô ngồi dậy và thấy đầu đau nhức, bỗng có tiếng nói:

- GaEul , cậu tỉnh rồi sao ? Cậu làm mình lo quá

GaEul quay đầu ra phía cửa phòng cô thấy 1 cô gái đang đứng đó, cô ta chạy đến ôm chầm lấy cô. GaEul vẫn chư nhận biết đc đó là ai, Cô ngơ ngác hỏi:

- Cô là ...

- JanDi, mình là JanDi bạn thân nhất của cậu đây.Cậu kô nhận ra mình sao GaEul ? _ JanDi rưng rưng nước mắt hỏi

- JanDi … ?

GaEul khẽ gãi đầu cái tên này đang gợi ra cái gì đó trong cô rồi cô kêu lên:

- JanDi là cậu hả mình nhớ ra rồi.

Rồi cả hai người ôm lấy nhau. GaEul hỏi :

- Tại sao mình lại ở trong bệnh viện vậy có chuyện gì sao?

- Cậu quên rồi sao cậu bi tai nạn đã ngủ 3 ngày rồi , cậu làm bọn mình lo chết đi được, may có Yi Jung sunbae kô thì chắc đến giờ cậu kô còn ngồi đây nói chuyện với mình đc

- YiJung ???? Đó là ai???

- Cậu kô nhớ YiJung sunbae sao?

- Xin lỗi minh kô có chút ấn tượng nào với cái tên này cả _ GaEul vừa nói vừa tự đập vào đầu mình mấy cái _ Mình chỉ nhớ có 1 người đàn bà … bà ta đưa cho mình 1 thứ gì đó …

- Đó là gì cậu mau nói đi _ JanDi vội giục

- Một … một lọ thuốc _ GaEul nói _ bà ta nói mình hãy uống nó
 
- Thuốc gì cậu có nhớ kô vì sao bà ta lại đưa cậu lọ thuốc đó _ JanDi lo lắng hỏi

- Mình kô biết đó là thuốc gì mình chỉ biết mình đã yêu cầu bà ta đưa mình lọ thuốc _ GaEul đang dần nhớ ra

- Vì sao ? Cậu cần nó để làm gì _ JanDi hỏi

- Hình như … là …để quên 1 người _ Bỗng dưng trong đầu GaEul hiện lên hình ảnh mờ nhạt về 1 người con trai. Rồi đầu cô bỗng đau như búa bổ

- Quên ai? Cậu định quên ai cơ ?

- Mình không biết. Mình kô thể nhớ

GaEul vừa dứt lời thì cả nhóm F4 đi vào. Họ đi vào trước con mắt bất ngờ của GaEul. Cô hoàn toàn không nhận ra họ là ai. Có lẽ kí ức về YiJung luôn đi với F4 nên cô vô tình đã quên mất những người bạn nổi tiếng này. Cô ngơ ngác hỏi:

- Xin hỏi các anh là ai?

Cả F4 đều ngạc nhiên trước câu hỏi của cô. Nhưng rồi họ lấy lai bình tinh và lần lượt giới thiệu minh với cô như JanDi đã làm. Và GaEul, cô nhận ra JunPyo, Ji Hoo sunbae,Woo Bin sunbae. Nhưng … khi nhìn về phía YiJung GaEul lại cảm thấy đau đầu khi phải cố nhớ về con người này. Có gì đó trong đầu cô đang cố gắng kô cho cô nhớ ra YiJung là ai. GaEul ái ngại nhìn lên YiYoung và nói:

- Xin lỗi em kô thể nhớ ra anh là ai . Xin lỗi.

- Không sao em cứ từ từ nhớ lại cũng được mà _ YiJung nói và anh nở 1 nụ cười thân thiện

Tuy nói vậy nhưng không hiểu sao GaEul lại để ý thấy dường như YiJung đang khó chịu khi cô nói không nhớ anh là ai. Và trong lòng cô dường như cũng cảm thấy khẽ nhói đau khi cô không thể nhớ ra con người này.

Ở với cô được 1 lúc thì F4 phải ra về vì họ còn rất nhiều việc phải làm. GaEul quay ra bảo JanDi:
- Cậu cũng mau về đi JanDi à . Chẳng phải cậu đã chăm sóc mình suốt 3 ngày qua đó sao?
Kô để cho JanDi trả lời JunPyo vội nói luôn giống như anh ta chỉ chờ cô nói để lôi JanDi về:
- Đúng đó em nên nghe lời GaEul đi mau về với anh nào.
- Nhưng….

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét